Trương Tiểu Vân liếc qua màn hình điện thoại, không ngờ trêи màn hình đều là chữ số, cô căn bản nhìn không hiểu: “Cô Tô, con cô đây là… đang làm bài gì vậy?” Tô Manh có chút bất lực, cũng có chút ngại ngùng: “Thật xin lỗi, Tiểu Vân. Đứa con này của chị có chút cố chấp.
Nó thích lập trình, một lúc nữa là làm tới bước cuối cùng rồi, nó sẽ không chịu đi. Chúng ta đợi một chút đi” Trương Tiểu Vân không biết sau khi gặp cô Tô đã kinh ngạc bao nhiêu lần rồi, nhưng cô vẫn không thể tưởng tượng nổi một thằng bé vậy mà biết lập trình.
Cô có chút không dám tin vào tai mình: “Cô Tô, con trai nhà cô chưa đầy năm tuổi phải không?” Lúc năm tuổi, cô vẫn đang ở công viên trẻ em chơi nặn đất. Thằng bé thiên tài trước mặt đã bắt đầu biết lập trình rồi.
Cái này chính là sự khác biệt giữa thiên tài và người thường sao? Tô Manh duõi bốn ngón tay ra, thần sắc có chút phức tạp: “Vài ngày trước vừa qua sinh nhật bốn tuổi” Ánh mắt cô nhìn Tô Ngạn Khải tràn đầy yêu thương.
Năm năm trước, nếu như không phải có thằng bé này, cô đã sớm rời khỏi thế giới này rồi.
Cô rất cảm ơn ông trời đã ban cho cô báu vật này..
Năm năm trước, Tô Manh bị người chồng yêu đương sáu năm, kết hôn nửa năm Triệu Trí Tuấn và bạn cùng phòng đại học Lưu Lệ Vân hãm hại tay trảng ra khỏi nhà. Lại bị mẹ ruột ghét bỏ nên trong lòng nguội lạnh ra nước ngoài với bạn thân Viên Hân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-bo-ty-phu-va-quy-tu-thien-tai/23759/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.