Cừu Hành cười lạnh khi nghe Giải Dương bịa chuyện.
“Em còn Không mau buông ra?”
Giải Dương dụt cái tay đang sờ Cừu Hành lại.
“Trở lại giường, nằm xuống, nhắm mắt lại.”
Giải Dương làm theo, nằm xuống nhắm mắt lại.
“Chăn nữa.”
Giải Dương mở mắt, kéo chăn bông rồi lại nhắm mắt.
“Bỏ tay vào.”
Giải Dương đút tay vào chăn.
Khoảng mười phút sau, Giải Dương thử mở mắt.
“Giải Dương, em đi tìm chết đúng không?”
“…”
Giải Dương từ bỏ kế hoạch bí mật thử dị năng, lại nhắm mắt lại, chậm rãi hô hấp, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say…. Dị năng vừa mới tỉnh lại còn cậu thật sự cần phải nghỉ ngơi.
Sau khi xác nhận Giải Dương thực sự đã ngủ say, thân thể căng chặt của Cừu Hành mới thả lỏng một chút, nâng bàn tay vừa bị Giải Dương sờ vào nhìn một hồi, ngồi dậy, lại sờ vào bả vai ban ngày bị Giải Dương dựa vào.
Hình như đúng là cao hơn một chút?
Cũng gầy đi một chút …
[Đừng chạm vào người của tôi, tránh ra! ]
Cừu Hành vô thức thẳng lưng, cau mày nhìn về phía giường bên Giải Dương, rời giường đi tới ngồi xuống trên ghế ở đầu giường rồi nhìn chằm chằm Giải Dương.
Những lời này là có ý gì?
Sao lại nói những lời đó?
Cừu Hành nhanh chóng dùng ngón tay gõ vào tay ghế, gõ được giữa chừng thì dừng lại, ma xui quỷ khiến mà nghiêng người, đưa bàn tay lúc nãy bị Giải Dương nắm đút vào trong chăn mò về phía trước.
Da thịt chạm của anh vào một da thịt ấm áp khác, không nhịn được mà nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-chong-bi-benh-nan-y/842165/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.