Edit: Ry
Giải Dương vội vàng nhớ lại cốt truyện, với toàn bộ câu hỏi của Cừu Hành, anh trả lời qua loa bằng đủ thể loại "Không rõ lắm" "Chắc vậy" "Có lẽ" "Ừ".
Giọng điệu Cừu Hành càng lúc càng nặng nề, câu hỏi cũng càng lúc càng ngắn, cuối cùng hoàn toàn im lặng. Bầu không khí trong xe xuống tới điểm đóng băng, tài xế run lẩy bẩy, rất muốn bóp cổ Giải Dương mà lắc cho anh phun nhiều hơn mấy chữ!
Xe đi vào bãi đậu xe dưới đất của công ty con Vinh Đỉnh ở thành phố S, Cừu Hành xuống xe rời đi, một ánh mắt cũng không cho Giải Dương.
Tài xế lấy khăn tay ra lau mồ hôi.
Thôi xong, ông chủ tức đến mức không thèm đợi y mở cửa xe đã tự mình đi thẳng.
Giải Dương cuối cùng cũng tỉnh lại từ dòng suy nghĩ, nghiêng đầu nhìn tài xế, anh hỏi: "Tôi có thể tự do hoạt động không?"
"À... Hả?" Nụ cười của tài xế mang vị cay đắng: "Cái này... Cái này e là không được. Giữa trưa ngài còn phải cùng ông chủ đi gặp chủ tịch Giải, không thể tùy ý rời đi được."
"Cho nên ý anh là tôi ở lại đây chờ?"
"Đương, đương nhiên là không." Tài xế cả gan đoán tâm tư của ông chủ nhà mình, thử đề nghị: "Nếu không thì tôi đưa ngài đi dạo xung quanh nhé? Đợi đến giờ cơm trưa tôi sẽ đưa ngài về lại đây."
Giải Dương chỉ là muốn tìm chỗ nào đó yên tĩnh để suy nghĩ một chút về tương lai sau này, nghe vậy thì gật đầu, đáp: "Được... Gần đây có rạp chiếu phim không?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-chong-bi-benh-nan-y/842237/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.