Thịnh Lâm Hàm biết cảm giác của anh, khóa hết tất cả khổ sở và áy náy vào trong miệng mình, cô không cần tình cảm của anh, cô tình nguyện anh đối với cô chỉ có tình dục.
Vòng chân quanh eo gầy của Lương Cảnh Hiên, để cho anh dễ dàng tiến vào mình hơn. Vật nam tính to dài chống đỡ hoa huy*t non nớt, cảm nhận được độ nóng liên tục không ngừng, cố gắng đi vào hoàn toàn chiếm hữu người yêu kiều dưới thân, hoa huy*t của cô cực kỳ ấm áp lại hút chặt.
Chết dưới mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, gặp cô, chỉ sợ đàn ông có bao nhiêu mạnh mẽ cũng sẽ hóa thành mềm mỏng.
”Ưm... Đau... Đau em...” Cho dù đau cũng không để cho Lương Cảnh Hiên lùi bước, Thịnh Lâm Hàm mặc cho người ở trên mình rong ruổi, liên tục co rút lấy dương v*t lộ ra vết máu tượng trưng thuần khiết.
Không cần phải giấu diếm nữa, Thịnh Lâm Hàm trút tình cảm của mình ra, không phải mang theo tiếc nuối này mãi.
”Cảnh Hiên, em thật sự yêu anh.” Không cho anh có bất kỳ cơ hội trốn tránh, “Thịnh Lâm Hàm yêu Lương Cảnh Hiên, rất yêu rất yêu.”
Khóc nức nở rên rỉ, không ngừng lặp lại lời yêu, tác dụng của thuốc kích dục, Lương Cảnh Hiên nảy sinh quyết tâm giống như muốn chiếm hữu thiếu nữ mà anh vừa phóng thích.
Khi Lương Cảnh Hiên cuồng nhiệt hôn trên mặt Thịnh Lâm Hàm, cô cho là mình khóc, nhưng phát hiện người khóc không chỉ có mình cô, nước mắt trên mặt của Lương Cảnh Hiên không phải là mồ hôi, mà là nước mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-chu-nho-cua-toi/1143433/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.