Editor: Tuna
“Đã giặt sạch sẽ rồi chứ?”
Người đàn ông này chuyển đề tài quá nhanh, An Mộc nhất thời không kịp phản ứng.
Sau đó đôi mắt hẹp dài của anh ta liếc đến ngực cô một phát.
An Mộc lập tức hiểu rồi, nha, người này, đúng là không biết xấu hổ!
Anh ta lại dám trắng trợn nói cái quần tứ giác kia!
An Mộc nghiến răng nghiến lợi mở miệng:
“ Phong Kiêu, anh đừng khinh người quá đáng!”
Bạch Ngọc Khiết chờ ở nhà ăn, lại phát hiện ra An Mộc đang nói chuyện với Phong Kiêu, nhìn bộ dạng hai người đó, hẳn là rất quen thuộc.
Bạch Ngọc Khiết mặt mày một đống, mở miệng liền nói:
“ An Mộc, ngươi thế nào lại cùng Phong tiên sinh nói chuyện a?”
Lời này, đúng là gãi đúng lúc đúng nơi, bởi vì ngay lúc đó, Phong Tử Khiêm vừa vặn đi xuống. Nghe được lời nói của Bạch Ngọc Khiết, sắc mặt cậu ta liền đen lại:
“ An Mộc, cô lại làm sao vậy? Chú út là người mà cô có thể vô lễ Sao?”
Hắn nhanh chóng chạy xuống cầu thang, trực tiếp đến trước mặt An Mộc:
“ An Mộc, mau xin lỗi chú út ngay!”
An Mộc nhìn Phong Tử Khiêm, rồi lại nhìn đến gương mặt hồ ly chết tiệt của gã nào đó, chỉ cảm thấy giận đến nghẹn cổ, không thể không phun ra.
Rõ rang, mấy năm nay, đã sớm luyện được bách độc bất xâm, nhưng hôm nay thế nào lại vì một vài lời của người đàn ông này mà không khống chế được cảm xúc?!
An Mộc hít sâu một hơi, cúi đầu, không nói gì!
Phong Tử Khiêm thấy bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1614581/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.