Sắc mặt của Tô Mỹ Huệ khó coi, đến bây giờ, trên đùi, trên eo bị đụng trúng, đau đến không chịu được, suy nghĩ một chút tình huống vừa rồi, ánh mắt của cô, liền bắn ra tia căm giận.
Đều do An Mộc.
Ngẩng đầu, liền phát hiện người của Phong gia, cũng ít nhiều chỗ bị thương, nhưng chỉ có An Mộc, hoàn toàn không bị gì hết.
Tô Mỹ Huệ không phục tức giận, mặc dù biết có khách mời ở đây, không thể tức giận, nhưng nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không thể nhịn được mở miệng, “An Mộc, cô còn ngồi ở chỗ đó làm cái gì? Không thấy còn có một chén canh chưa bưng lên sao?! Còn không mau đi bưng lại đây!”
Hôm nay món hầm chính là canh gà, một tầng mỡ vàng ở mặt trên, bát sứ lớn nóng bỏng.
An Mộc biết, Tô Mỹ Huệ lần nữa muốn tra tấn mình, một bộ dạng nghe lời đứng lên, “Tốt, Phong bác gái.”
Sau đó, trực tiếp đứng lên, liền đi tới phòng bếp bưng canh.
Đôi mắt của Phong Kiêu, nhìn chằm chằm vào cô.
Vật nhỏ này trước nay nhanh mồm dẻo miệng, không chịu thua thiệt với bất cứ ai, lần này, có thể ngoan ngoãn nghe lời như vậy sao.
Hắn bỗng nhiên kéo ghế ra, đối mặt với bốn người cười nói, “Ta đi rửa tay.”
Đứng lên, liền hướng cửa phòng bếp đi tới.
Trong phòng bếp.
An Mộc nhìn nhìn cái chén sứ lớn đựng đầy canh, đưa tay đụng một chút, tiếp theo liền rút tay về, để tay lên lỗ tai của mình.
Thật là nóng.
Tạm dừng một chút, hít sâu một hơi, đôi mắt của An Mộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1614583/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.