Editor: Quỷ Quỷ
Mải nhìn theo bóng lưng đối phương, cô liền nhận thấy Phong Kiêu đang đi về phía mình.
Cô nhìn thấy Phong Kiêu vươn tay ra, dường như muốn túm lấy cô, nhưng lại đột nhiên khựng lại, xoay người về phía biệt thự, “Lại đây!”
An Mộc vẫn đứng yên.
Phong Kiêu quay đầu, hung tợn mở miệng, “Là em tự đi đến đây hay tôi tới bế em vào?”
An Mộc cắn răng, tên khốn kiếp này!
Cô đi theo sau Phong Kiêu, thập phần xa cách và lạnh lùng.
Bước vào biệt thự, Phong Kiêu liền chỉ vào sô pha, “Ngồi xuống.”
An Mộc vẫn đứng, “Không cần đâu, chúng ta nói rõ ràng luôn đi.”
Cô nhìn Phong Kiêu, “Anh Phong, tôi sẽ lập tức rời khỏi đây….”
“Đi khỏi đây sau đó vùi đầu vào vòng tay thần tượng em à?” Phong Kiêu híp mắt, cơn giận vừa mới kìm chế giờ lại bắt đầu nhen nhóm.
An Mộc sửng sốt nhìn anh.
Đột nhiên cảm thấy buồn cười, anh có tư cách gì nói ra câu đó?
An Mộc cũng không giải thích, đi thẳng lên lầu.
Phong Kiêu nhìn theo bóng lưng cô, có chút đau đầu xoa xoa cái trán, anh ở bên cô sao lúc nào cũng là như vậy?
Phong Kiêu xoay người đi lên theo, vừa mở cửa phòng ngủ thì sững lại.
Anh nhìn thấy cô đang thu dọn đồ đạc.
Điều này có nghĩa, những gì cô vừa nói là thật?
Phong Kiêu nhíu mày bước vào, “Em muốn làm gì?”
An Mộc liếc anh một cái, không để ý đến, tiếp tục lấy quần áo trong tủ ra, sau đó xoay người lấy va ly của mình ra xếp quần áo vào.
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1614984/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.