Editor: Quỷ Quỷ
An Mộc nhỏ bé không dám khóc lớn, nhưng buổi tối một mình ngồi trên giường công chúa, lặng lẽ khóc, nhỏ giọng nức nở, “Mẹ, con nhớ mẹ…”
Trẻ con lúc nào cũng muốn mẹ, cô dường như cảm nhận được rằng chính mình giống như một con cún bị vứt bỏ…
*
Trong mơ, An Mộc luôn nỉ non gọi “mẹ”.
Phong Kiêu vẫn luôn nắm tay cô, nghe thấy vậy thì đồng tử trong mắt co rút lại.
Anh lặng lẽ nằm cạnh cô.
Dường như ngửi thấy mùi hương quen thuộc, An Mộc cuộng tròn người lại gần rúc vào ngực Phong Kiêu, lúc này mới ngủ say.
Phong Kiêu không thể bình tĩnh được nữa rồi.
Anh đã từng điều tra thân thế của An Mộc, giống như Phí Thính Âm, mẹ ruột của cô rất khó tra ra.
Về sau, xác định rõ tình cảm của bản thân rồi, anh mới triệu hồi lại những người đi điều tra về cô.
Nhưng lúc này…
Phong Kiêu nhìn An Mộc đang ngủ say, lần đầu tiên anh để ý thấy, hóa ra gương mặt của cô hao hao giống với Hạ Tâm Băng.
Chẳng lẽ hai người…
Phong Kiêu vô cùng chấn kinh.
Anh lặng lẽ xuống giường, gọi cho Vệ Uy, “Điều tra mối quan hệ giữa An Mộc với Hạ Tâm Băng cho tôi!”
Vệ Uy sửng sốt, “Hả?”
Phong Kiêu nheo mắt, “Tôi nhớ rõ Hạ Tâm Băng từng có một đời chồng, còn có con gái, tra giúp tôi người chồng đầu tiên của bà ấy tên là gì.”
Có mục tiêu rồi sẽ dễ điều tra hơn.
Rất nhanh Vệ Uy liền hồi âm, “Thiếu gia, chồng trước của Hạ Tâm Băng tên là An Quốc Bang.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1615319/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.