Editor: Ngạn Tịnh
Tối, hai người đều không ngủ được.
An Mộc ngồi dậy, nhìn Phong Kiêu, “Không phải là bất ngờ anh tặng cho em sao?”
Con ngươi hẹp dài của Phong Kiêu nhíu lại, lắc lắc đầu.
An Mộc trực tiếp trợn tròn mắt.
Chẳng lẽ nói, giải thưởng Kim Mã còn có thể thật sự dựa vào thực lực mà lấy được? Là tự cô dựa vào năng lực chính mình giành được?
Cái khả năng này...
Thế nhưng thật sự không cao á!
Cũng không phải nói tất cả giải thưởng đều giải dối.
Đôi khi tra nghiêm, nhưng vẫn không thể thắng được quan hệ xã hội.
Nhưng giải thưởng Kim Mã năm nay... Chẳng lẽ đột xuất nghiêm cẩn, công bằng một lần?
Khuôn mặt nhỏ của An Mộc lập tức căng chặt, theo bản năng luận âm mưu.
Không phải cô mắc chứng ảo tưởng bị ngược, mà là gần đây trong giới giải trí kẻ thù của cô xác thực đặc biệt nhiều.
Thấy bộ dáng như lầm đại địch của cô, Phong Kiêu bỗng nhiên cười, “Xem em khẩn trương kìa. Chỉ là chút chuyện nhỏ như vậy, còn không phải chỉ là một giải thưởng dựa vào quan hệ xã hội thôi sao?”
Anh nói rất nhẹ nhàng, vẻ mặt khinh thường, làm cho An Mộc thật sự cảm thấy đây chỉ là một chút việc nhỏ. Sau đó tâm tình cô lập tức trở nên bình thản.
Đúng vậy, cho dù như thế nào, giải thưởng cũng đã nằm trong tay, giặc đến tướng chặn, nước dâng đất ngăn!
Vì thế, An Mộc trực tiếp nằm xuống, qua chốc lát đã chìm vào giấc ngủ.
Phong Kiêu còn trợn tròn mắt suy nghĩ, quay đầu lại, lại phát hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1615431/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.