Editor: Quỷ Quỷ
An Mộc vội vàng đẩy anh ra, nhưng Phong Kiêu không hề muốn buông tha cô, hai bàn tay cô trực tiếp vòng qua hôn cô, tìm khóa quần của cô rồi kéo xuống.
“Anh này, đúng là háo sắc! Mới gặp mà đã vội vàng nha vậy?” An Mộc biết rõ đối phương không phải có ý này, lại cố tình chọc anh cười rồi cô gắng né tránh.
Đáng tiếng, hôm qua cô quá mệt, hôm nay cố gắng lắm mới dậy được, cũng chẳng có bao nhiêu sức lực, mà cứ cho là vẫn khỏe mạnh cũng chả bao giờ là đối thủ của Phong Kiêu!
Quần mau chóng bị kéo xuống, chỉ còn lại một chiếc quần lót, vết sẹo chừng 20cm nổi bần bật trên một bên chân dài trắng nõn.
Phong Kiêu bế An Mộc đặt cô lên giường, lúc nào mới áp người tới, dịu dàng hôn lên vết thương trên cánh tay, trên đùi cô.
An Mộc chỉ cảm thấy mình được che chở bảo vệ, nhưng mà…
“Hahaha, anh đừng làm vậy nữa, nhột quá!”
An Mộc co người lại đẩy Phong Kiêu ra.
Phong Kiêu quả nhiên ngừng lại, để cô nằm sấp rồi nhanh chóng cởi áo cô ra.
An Mộc cảm thấy trước ngực buông lỏng, nhận ra nội y cũng bị cởi xuống, vội vàng che người lại, “Này, anh muốn làm gì?”
Phong Kiêu chậm rãi cúi đầu, hơi thở của anh phả lên mặt cô, khiến cô đỏ mặt tim đập thình thình, anh trầm giọng mê hoặc nói, “Em nói xem, muốn làm gì?”
Giọng anh khàn khàn đầy mê hoặc.
An Mộc cảm thấy toàn thân vô cùng căng thẳng.
Người đàn ông này quá ma mị rồi!
Cô cắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1615701/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.