Editor: Tuna
Hạ lão gia đã xuống dưới lầu, lão phu nhân đang khuyên nhủ ông:
“Ông tức giận cái gì? Đứa nhỏ lại chọc ông à?”
Hạ lão gia hừ lạnh:
“Nhà chúng ta là dương cầm thế gia, nhưng tới cái lứa này, như thế nào liền dừng bước không trước?!”
Hạ gia là dương cầm thế gia, nhưng Hạ lão gia chỉ có một trai một gái, con gái là Hạ Tâm Băng, con trai là anh trai của Hạ Tâm Băng, cha của Hạ Thiên.
Đáng tiếc, Hạ Tâm Băng từ nhỏ thông minh lanh lợi, học cái gì đều rất nhanh, lại có thiên phú về dương cầm, lại cố tình thích diễn kịch.
Năm đó chính là vì cái này, mới cùng Hạ lão gia nháo lớn, sau lại qua rất nhiều năm, rốt cuộc nhờ Hạ Thiên khuyên nhủ, cùng người nhà hòa hảo lại.
Anh trai của Hạ Tâm Băng, lại một lòng một dạ nghiên cứu làm buôn bán, vốn dĩ buôn bán nhỏ cũng không tốt lắm, nhưng sau lại tiếp được thế lực của Hạ Tâm Băng, gà chó lên trời, hiện tại công ty nhỏ của Hạ gia cũng coi như phát đạt.
Hạ lão gia cả đời theo đuổi nghệ thuật, lại không tìm được người nối nghiệp, vì thế từ nhỏ liền bồi dưỡng Hạ Thiên.
Nhưng cố tình……
Hạ Thiên nỗ lực là nỗ lực, nhưng thien phú của nó cũng chỉ có thế, trình độ tốt nhất, cũng chỉ là cấp bậc thấp ỏ nước ngoài, đừng nói đến trình độ diễn tấu!
Hạ lão thái thái thở dài:
“Ông cũng không thể trách đứa nhỏ được, nó từ nhỏ đã nổ lực như thế nào, không phải là ông khôn thấy đâu, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/422466/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.