Tiếng xôn xao ở dưới càng lúc càng lớn, tiếng động ảnh hưởng đến khúc hí nhạc trên đài, càng ngày càng nghiêm trọng. Diệp Mạt đi đến bên cạnh hành lang tò mò nhìn quanh.
Rất nhanh, Diệp Trữ Quảng liền chạy đến, tiến lên trước muốn làm rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng mà phạm vi xôn xao quá lớn, mãi cho đến khi khúc hát trên đài ngừng lại, con hát đứng mờ mịt nhìn dưới đài, không biết vì sao mà lại ồn ào như thế.
Diệp Mạt ở lầu ba nhìn từ trên cao xuống. Mặc dù không rõ ràng lắm là làm sao nhưng thấy được trong đám người có ba đến bốn người ác ý khiêu khích, không ngừng tung ra sự nghi ngờ.
Chính lúc đang rối ren thế này, đột nhiên thấy bên cạnh tối sầm lại, nghiêng đầu nhìn thì phát hiện Diệp Chân thị không biết đứng ở bên cạnh từ khi nào. Lúc này, khuôn mặt bà không chút thay đổi nhìn sự nhốn nháo bên dưới, ánh mắt hờ hững.
Ngay trong nháy mắt khi Diệp Mạt quay đầu đi, tầm mắt Diệp Chân thị lướt qua đầu người, nhìn đến ánh mắt của Thục Lan ở lầu hai. Chủ tớ hai người nhanh chóng trao đổi ánh mắt, Diệp Chân thị lập tức gật nhẹ đầu với Thục Lan. Thục Lan nhận được mệnh lệnh liền xoay người biến mất trong bóng đêm.
Lúc này, nhóm nữ quyến của Diệp phủ ở lầu ba đều tò mò tiến đến đây. Nhị nương ôm Diệp Lam lên, nhìn thoáng qua rồi trở về ghế, chỉ nói lão gia sẽ giải quyết tốt. Tứ di nương thì nghĩ đang xem diễn hay lại bị đánh gãy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-chung-ta-xuyen-khong/2285988/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.