Kế hoạch của Uyển Nhu rất đơn giản, chính là tôi đứng từ xa theo dõi, sau đó đợi đến tan học, Tây Độc đến, Uyển Nhu cầm đầu tầng lớp nữ sinh tìm đủ mọi biện pháp cuốn lấy anh ta kí tên rồi chụp ảnh, chuyện này rất dễ dàng thực hiện, sau đó Mạn Trữ thừa dịp loạn, trộm lấy dây chuyền trong túi anh ta, căn cứ theo 2 lần quan sát của tôi, anh ta đều đặt dây chuyền ở túi bên trái.
Tất cả đều được tiến hành vô cùng thuận lợi, tuy rằng mỗi lần anh ta tới trường tôi đều được nhiệt liệt hoan nghênh, nhưng không có loạn như hôm nay, tôi đứng ở đằng xa cười mờ ám khi thấy người gặp họa, Mạn Trữ và Uyển Nhu vui vẻ chạy tới, “Lan Trăn, tớ thành công! Thành công!”
“Thật!? Thật sự thành công?!” Ha ha! Tây Độc, anh cũng có ngày thua trên tay tôi! Ha ha ha ha!
“Đương nhiên, tớ là người như thế nào ah, cho cậu!”
“Này...?” Kỳ quái vài ngày không thấy, sao kim cương lại dài hơn rồi?
“Đồ ngốc, mau nghe điện thoại! Đồ ngốc...” Di động vang lên, “Alo?”
“Lan Trăn! Tôi tặng em chiếc nhẫn đó thích không?” Là Tây Độc!
“Ba” một tiếng, tôi tắt điện thoại, trách không được kim cương lại lớn hơn, thì ra... Tôi nhìn thấy Tây Độc ở xa xa kia, anh ta dùng nụ cười mê người nhìn chăm chú ba người chúng tôi!
Ông trời ơi! Tôi nên làm gì đây? Tôi như thế nào mới có thể lấy lại nhẫn a ~~~! Cho chút linh cảm đi ~~!”Ùng ùng ~~” thì ra ông trời không nhịn nổi liền xám xịt, mưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/685882/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.