Căn phòng lạnh lẽo, bao trùm không khí căng thẳng
- Buông tôi ra!!! *Chát* Giọng nói yếu ớt cùng một âm thanh chua chát vang lên
Khuôn mặt ma mị của Trần Khải in hẳn năm dấu ngón tay của cô.Cô sợ hãi lui sát mép giường, run rẩy ngước nhìn hắn
Người phụ nữ này chết tiết lại dám đánh hắn? Không tự lượng sức mình, hắn đưa đôi mắt diều hâu như tia X Quang dò xét cô lãnh đạm mở miệng
- Cô biết cô đang làm gì?
Cô siết chặt bàn tay, chặt đến mức móng tay bấu vào trong da thịt. Né tránh ánh mắt của hắn, cô nuốt nước bọt nhỏ tiếng trả lời
- Tôi.. Tôi không cố ý.
Dáng vẻ như con mèo hoang phạm lỗi này của cô thật khiến người khác phạm tội.Hắn khẽ đưa tay vén mái tóc dài của cô sang bên tai, nhàn nhạt buông lời tàn độc
- Đừng dùng dáng vẻ này câu dẫn tôi, cô sợ tôi làm gì cô? Loại đàn bà dơ bẩn như cô nghĩ.. Cũng đừng nghĩ.
Cô như bị chấn động. Dơ bẩn? Là cô dơ bẩn ư? Cũng đúng Trần Khải hắn từ đầu đã xem cô không khác gì những loại gái vì tiền bán thân. Cô giương môi cười, cười đến đau lòng. Cảm giác bị người khác khinh thường không cần biết lý do, dù có uất hận cũng không thể biện minh thật thống khổ. Cô đứng dậy tìm cho mình bộ đồ ngủ đơn giản nhất mặc vào, cũng không quên trả đũa hắn
- Trần Khải anh nói phải,tôi đúng là loài đàn bà dơ bẩn như anh nói vậy nên cảm phiền anh làm theo hợp đồng ngày đó diễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-dung-den-day/124582/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.