Mặc dù Ross đã cốgắng hết sức không đặt sức nặng lên trên người Mạc Bảo Bối, nhưng dù đãchống thắt lưng không ngã xuống đất, trọng lượng nửa người dưới cũngkhông phải nhẹ.
Mạc Bảo Bối đau đến mức nước mắt đã bắt đầu nổi lên trong hốc mắt, đau đớn khiến cô không chút nghĩ ngợi mà rống:
- Ross anh đứng lên cho em, xương cốt lão nương chỉ một cây nhỏ xíu thếnày, làm sao chịu đựng giày vò của anh hả? Anh lại còn nằm trên ngườiem, làm gì, nhân cơ hội ăn đậu hũ của em sao, biết rất rõ ràng còn không nhắc nhở em, anh cố ý!
Mạc Bảo Bối vừa đấm lồng ngực Ross, vừacố gắng muốn đẩy Ross ra, nhưng bởi vì động tác quá mạnh, cộng thêm bịRoss đè ở phía dưới, tầm mắt Ross vừa khéo nhìn thấy hết đường cong mỹlệ của Mạc Bảo Bối không sót một cái gì.
- Này, đại ca, đè xuốngthêm chút nữa cơ thể nhỏ bé này sẽ gãy nát đó! - Mạc Bảo Bối tức giậnkêu to, cô thật sự không thể tiếp nhận được trọng lượng cơ thể của Ross.
Ánh mắt Ross tĩnh mịch nhìn Mạc Bảo Bối, chậm rãi đứng dậy, từ từ ngồi lạilên ghế sofa, sau đó một tay kéo lấy Mạc Bảo Bối tựa vào người.
"Tí tách tí tách. . . . . ." gần đây Mạc Bảo Bối thích ca sĩ bản địa Lệ Giang, cài đặt tiếng chuông thành tí tách.
Mạc Bảo Bối trợn mắt nhìn Ross một cái, nghiêng đầu đi tìm túi, vào thờiđiểm vừa rồi chiếc túi thoáng chốc bị ném xuống chân ghế sofa. Mạc BảoBối nhanh chóng lần theo nơi phát ra tiếng chuông tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-khong-thuan-ba-xa-luu-manh/1543645/quyen-1-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.