Nghe thấy Dã Long ánh mắt An Mạch liền lóe lên tia lạnh lùng.
Anh ta gọi cho cô ấy muộn như vậy có ý nghĩa gì?
“Chuyện của ngày hôm nay rất xấu hổ…” Dã Long chưa kịp nói xong, An Mạch đã giật lấy bấm nút rảnh tay vô cùng độc đoán.
“Ừ, không sao đâu” Thịnh Lan có chút xấu hổ.
“Tôi đã thảo luận với những người trên trang web và có thể sẽ rời đi vào ngày mốt”
“Nhanh quá?”
* Thịnh Lan, tôi biết cô đã có người trong lòng nhưng cô có thể nói cho tôi biết anh ta là ai được không? Cho dù là tên hay ám chỉ cũng được, tôi tuyệt đối sẽ không nói cho ai biết.
Chỉ là rất muốn biết mình đã thua ai mà thôi” Lúc này Thịnh Lan lại càng thêm xấu hổ.
Nếu cô ấy đang ở một mình thì có thể nói cho Dã Long người đó chính là An Mạch nhưng hiện giờ An Mạch ở bên cạnh oô ấy, làm sao có thể giải thích cho Dã Long hiếu bây giờ? Hơn nữa An Mạch dường như cũng đang nhìn cô ấy.
Thịnh Lan cũng không biết phải làm sao đành phải miêu tả qua loa:”Ừ….
anh ấy cao, gầy.
Mặc dù anh ấy tương đối lạnh lùng nhưng thực chất anh ấy rất ấm áp.
Anh cũng đã từng thấy qua rồi đó.”
Trái tìm Thịnh Lan như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, trong lòng chợt lóe lên một suy nghĩ, cô ấy nói: “Hôm nay anh ấy kết hôn”
Dã Long ngay lập tức hiểu ra người mà Thịnh Lan thích thực sự là Chu Hoàng Anh.
Chỉ ba chữ cũng đủ cho anh ta thêm hy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-la-chien-than/1116094/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.