Sau khi ra khỏi bệnh viện quân khu, chưa đầy mười phút là đến khu huấn luyện của tổ sáu.
Khi Lâm Ngọc Linh bước vào, không ai để ý, họ có vẻ đang tập rất chăm chỉ.
Cô nấp bên cạnh một cái cây, dựa vào thân cây và khoanh tay lại.
“Này, thủ trưởng của chúng ta nghĩ gì vậy? Có người nhận xét nhóm của chúng ta đều bị loại, Mẹ kiếp, tôi cố gắng huấn luyện chăm chỉ như vậy là vì cái gì? Không phải chỉ vì nhiệm vụ sao? Bây giờ đúng là phí công phí sức.
Còn phân tổ làm cái gì chứ.”
“Ừ, chúng ta không kém hơn họ, vậy tại sao lại chỉ định chúng đến đây?”
“Chắc chắn là do cô nàng kia chẳng hiểu gì về quân khu này hết.
Cô ta để mấy cậu ấm an nhàn, sung sướng đến mấy tổ kia.
Còn mấy người đạt được huy chương như chúng ta lại bị phân đến đây.
Cô ta dựa vào đâu mà dám phân như vậy?”
Đúng vậy.
Dựa vào cái gì?
Sau khi người quân nhân cuối cùng kết thúc câu nói, cũng không ai nói gì nữa.
Nghe vậy Lâm Ngọc Linh nhếch môi.
Xem ra cách cô phân tổ cũng đã phân ra những người thế này.
Cô rời khỏi gốc cây, đi đến bên cạnh người huấn luyện “Này nhóc, nơi này không phải chỗ chơi, biết không?”
“Xin chào huấn luyện viên, tôi tên là Lâm Ngọc Linh.
Và tôi là người phụ trách chương trình đào tạo này.”
Vừa nghe mấy chữ”Lâm Ngọc Linh”, người huấn luyện viên liền cứng họng.
Trời đất.
Đây không phải là người tình bí mật của thủ trưởng sao? Nghe nói thủ sưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-la-chien-than/1116426/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.