Năm 1998 tiến tới, tôi và Khang Duật đều thuận lợi lên cao tam, cao tam ác độc, đây là năm dày vò nhất trong cuộc đời tôi, vì để cho tôi và Diễm Diễm thi đậu đại học, ba mẹ tôi dùng bất kì thủ đoạn tồi tệ nào, chỉ riêng việc làm bài tập trên trường và bài tập thêm đã làm tôi sứt đầu mẻ trán, còn tàn nhẫn tước đoạt thời gian hẹn hò cố định vào hai ngày cuối tuần của tôi và Khang Duật, đến nửa học kì cuối của cao tam, ngay cả việc hắn tan học đón tôi, chở tôi về nhà, chỉ có chút xíu thời gian ở chung đó cũng bị tiết ngoại khóa chết tiệt chiếm, làm hại tôi chỉ có thể gọi điện thoại cho hắn lúc nửa đêm, nghe giọng nói của hắn một chút, giải nỗi khổ tương tư.
Nhìn tờ lịch, còn một tuần nữa là tới ngày 18 tháng 4, là sinh nhật của Khang Duật, kể từ khi chúng tôi yêu đương, hằng năm đều là tôi ăn sinh nhật với hắn, năm nay đương nhiên không thể ngoại lệ, tôi vắt hết óc nghĩ biện pháp chế tạo cơ hội cho hai đứa tôi hẹn hò.
May mà, tôi có một lũ chị em thông minh, trọng tình nghĩa, nghĩ ra cớ đi tới nhà Từ Oánh ôn tập, giúp tôi và Diễm Diễm thoát khỏi tầm mắt của cha mẹ.
“Chị, em đi tới nhà Từ Oánh trước đây, chị và Khang Duật ân ái xong, nhớ rõ tìm em về nhà chung, đừng vui quên trời quên đất quên em luôn đi, cẩn thận bị lộ đó!” Diễm Diễm nhận lấy cặp sách của tôi vì giả vờ đi ôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-la-phuc-hac-dai-nhan/2417906/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.