“Diễm Diễm, làm ơn, nghĩ giùm tao một lí do đi!” tôi chắp tay cầu xin với cái điện thoại.
“Không thành vấn đề, không phải là không về nhà ngủ sao, em hiểu mà! Anh rể có mang quà về cho em không, có em giúp chị liền!” tôi liếc Khang Duật một cái, hắn vừa tắm rửa xong, đang thu dọn hành lý.
Hắn tựa hồ hiểu ý tôi, lấy ra một cái hộp được đóng gói vô cùng đẹp đẽ, giơ giơ lên cho tôi xem.
Tôi vui vẻ, giơ ngón cái lên với hắn, sau đó nói vào điện thoại “Có mang, một phần rất lớn nha!”
“OK! Yên tâm, để em nghĩ xem…” giọng nói của Diễm Diễm nghe nịnh nọt tới cực điểm.
“Cám ơn!” tôi an tâm, tuy rằng học đại học rồi, nhưng mà chưa tốt nghiệp thì mẹ vẫn không cho tôi yêu đương, tuy nhiên, buổi tối đi ra ngoài không nghiêm như trước nữa, nhưng thời gian giới hạn vẫn có, hơn nữa tuyệt đối không thể qua đêm ở bên ngoài.
Nhưng mà Diễm Diễm thông minh hơn tôi nhiều, nhất định có cách.
“Chị, có rồi, nói chị về trường lấy vở bỏ quên ở đó, thấy Cố Lynh Lỵ phòng chị không về nhà, nghỉ hè một mình trong trường, rất cô đơn, chị liền ở lại với chị ấy, thế nào, vô cùng hợp lý!”
“Ừ, ừ!” tôi gật đầu.
“Được rồi, lát nữa chị gọi điện thoại về nhà cứ nói với mẹ như vậy, nhất định không thành vấn đề, nhưng mà…” Diễm Diễm âm hiểm cười một tiếng “Chị, đừng làm ra việc gì thêm mạng người nha, chị không giống em, một năm nữa mới tốt nghiệp nha!”
Mặt tôi đỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-la-phuc-hac-dai-nhan/2417913/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.