"Câm miệng, mày cút, cút ngay.
Tao không có loại con gái như mày."Cô không bận tâm đến lời nói của ông, chỉ cúi đầu, nhặt đám táo chưa gọt lên cất vào trong tủ sắt đầu giường bệnh, còn mấy miếng đã gọt bị hất xuống đất không thể ăn được, cô cũng nhặt gọn vào túi rác.Xong xuôi đâu đấy cô mới đứng thẳng người lên, nhìn vào ông.
Đôi mắt nâu sáng xinh đẹp đã ngân ngấn nước từ lúc nào."Bố không cần đuổi, con sẽ tự cút.
Nhưng trước khi cút theo ý bố, con phải nói vài lời đã.
Trước giờ con chưa từng có ý định cướp thứ gì của chị gái, nhất là chồng.
Mong bố và mọi người cứ yên tâm, con sẽ tận tâm tận lực làm cho tất cả mọi chuyện trở về đúng quỹ đạo của nó.
Con đã nói được thì sẽ làm được.
Vì vậy nên bố, và mẹ, cả những người khác nữa, đừng tiếp tục mang mấy chuyện này ra để sỉ nhục con.
Thay vì ngay lập tức nhận định con mình làm sai, rồi chửi mắng, bố có thể quan tâm tới cảm xúc của con một chút được không?"Ông có nghe lọt tai mấy lời này hay không, cô cũng không biết nữa.
Nhưng cô biết, cô cần đứng lên, nói ra suy nghĩ của mình.
Người khác có thể hiểu thì tốt, không thể hiểu, xem như là định mệnh của cô đi."Con biết bây giờ có nói gì bố cũng nghe không vào.
Thôi, con trở về để cho bố thoải mái hơn vậy.
Bố giữ gìn sức khỏe."Nói xong những lời cần nói, cô mặc kệ phản ứng của ông, cũng mặc kệ nước mắt đang lăn dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-ngay-ngay-gui-don-ly-hon-cho-toi/220213/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.