Dọc đường đi, Hoắc Thương Châu bị Cố Chiêu Ninh không ngừng làm phiền, cô như rắn nước cứ dính vào người anh, hại anh mấy lần suýt đâm xe.
Hoắc Thương Châu mang Cố Chiêu Ninh đến Ngọc Sáng, đây là sản nghiệp của Hoắc Thị, nơi này có phòng riêng của anh, Hoắc Thương Châu bế Cố Chiêu Ninh đến đây thu hút không ít ánh mắt, tất cả mọi người rối rít bàn luận.
Thang máy dừng ở tầng cao nhất, phòng riêng cao cấp nhất, Hoắc Thương Châu vất vả móc thẻ mở cửa phòng. Vào trong phòng, anh đặt Cố Chiêu Ninh trên giường lớn, vốn định đi tắm rửa, nhưng không ngờ Cố Chiêu Ninh gắt gao ôm cổ anh không chịu buông tay.
“Em khó chịu khó, khó chịu quá” Cố Chiêu Ninh thần trí mơ màng lẩm bẩm, tác dụng của thuốc đã đạt đến cực điểm, có thể nhịn đến lúc này đã không hề dễ dàng.
“Ngoan nào, anh đi tắm đã” Hoắc Thương Châu vuốt vuốt mấy sợ tóc lòa xòa của Cố Chiêu Ninh, thay cô xoa cái trán ướt mồ hôi, dùng giọng cực kỳ dịu dàng nói với cô.
“Không cần… cứu em” Cố Chiêu Ninh bị loại cảm giác lạ lẫm này hành hạ không chịu được, cô chỉ biết hiện tại cô khát khao nhìn người đàn ông trước mặt, thân thể như bị đào rỗng, hô hấp không ngừng dồn dập.
Cố Chiêu Ninh không ngừng giãy dụa khiến cơ thể Hoắc Thương Châu cũng phát sinh biến hóa, anh không thể không thừa nhận, Cố Chiêu Ninh lúc này vô cùng cuốn hút, cổ áo mở rộng, vì hô hấp dồn dập mà ngực phập phồng, mồ hôi trên người dưới ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2551462/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.