Tô Ánh Nguyệt chớp chớp mắt giả ngốc: “Em không nói gì hết.”
Nhìn phản ứng của Trần Minh Tân thì biết ngay anh chưa biết tin này, Tô Ánh Nguyệt âm thầm kêu trời trong lòng.
Giờ cô chỉ mong là anh không nghe được cô nói gì.
Nhưng trời không toại lòng người.
Trần Minh Tân nghe rất rõ cô nói gì.
“Huỳnh Tiến Dương hủy hôn rồi?” Trần Minh Tân chậm rãi bước gần cô hơn, giọng nói của anh lạnh lùng khác thường.
Hơi thở lạnh băng của anh phả vào mặt cô, Tô Ánh Nguyệt cảm nhận được tai của mình như sắp đóng băng.
Tô Ánh Nguyệt lùi nửa bước, cô tì vào cạnh bàn ăn, eo hơi đau, nhưng lúc này cô đã không còn để ý đến những điều này nữa.
Cô mím môi sáng suốt lựa chọn không ngụy biện, nhưng cô cũng không nói gì thêm.
Trần Minh Tân lạnh lùng cười: “Tin của em nhanh nhỉ.”
Giọng điệu này…
Tô Ánh Nguyệt cúi đầu đưa tay ra tóm lấy tay áo anh, rồi ngước mắt nhìn anh với dáng vẻ tội nghiệp: “Là An Hạ nói cho em biết, chứ em đâu có quan tâm chú ý đến anh ta…”
An Hạ, thượng đế sẽ phù hộ cho cậu.
Trần Minh Tân cúi đầu nhìn thoáng qua ngón tay thon dài của cô túm tay áo anh, ánh mắt lạnh lùng xuất hiện chút ác ý.
Anh không hất tay Tô Ánh Nguyệt ra mà nhíu mày nhìn cô: “Thật vậy sao?”
“Dạ!” Như vì muốn chứng minh sự trong sạch của mình, Tô Ánh Nguyệt liền trả lời ngay lập tức.
“Ừ.” Trần Minh Tân lạnh nhạt ậm ờ trả lời rồi nói: “Chúng ta ăn cơm trước.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-than-bi/2322874/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.