Bùi Chỉnh Thành đập chai rượu xong mới hiểu được mình đã làm gì.
Nếu là bình thường, anh ta sao dám cướp rượu của Trân Minh Tân?
Chờ anh ta ngấng đầu nhìn thấy rõ dáng vẻ Trần Minh Tân, lại không khỏi sửng sốt.
Bùi Chính Thành nhìn thấy viên mắt Trân Minh Tân dường như đỏ hoe thì kinh ngạc thậm chí không thể nói liên mạch được.
"Cậu... cậu làm sao vậy? Cậu đừng dọa tôi mà!"
Anh ta vừa nói chuyện, vừa ngôi xuống bên cạnh Trần Minh Tân, dè dặt nhìn vẻ mặt Trần Minh Tân.
Giọng Trân Minh Tân rất khẽ: "Chính Thành, cậu bảo Nam Sơn lấy rượu qua đây, tôi muốn uống."
Để cho anh uống đi, nếu không uống say, anh sẽ không có can đảm vềi gặp Tô Ánh Nguyệt.
Cuối cùng anh đã hiểu rõ vì sao Tô Ánh Nguyệt lại hận anh.
Cuối cùng anh cũng biết rõ giữa anh và Tô Ánh Nguyệt bị ngăn cách bởi điều gì.
Là một sinh mạng nhỏ vĩnh viên cũng không có cách nào cứu vãn được.
Từ trước đến nay Bùi Chính Thành chưa từng thấy dáng vẻ Trần Minh Tân như vậy.
Anh ta cảm thấy, Trân Minh Tân như vậy còn đáng sợ hơn cả khi anh tức giận.
Anh ta cũng không dám hỏi nhiêu nữa, đứng dậy đi tìm Nam Sơn lấy rượu.
Bùi Chính Thành mới vừa ra ngoài thì điện thoại của Trần Minh Tân lại đổ chuông.
Anh nhìn dãy số quen thuộc hiện ra trên màn hình, do dự rất lâu mới nhận nghe.
"Anh nghỉ làm chưa? Buổi tối muốn ăn gì? Công ty em bên này gần siêu thị, em sẽ qua mua ít thức ăn về nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-than-bi/2323001/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.