Cô vẫn luôn tắm rất lâu, Lạc Dịch Bắc lần này ngay cả chờ cũng lười chờ cô.
Mở cửa phòng ngủ ra, muốn đi phòng kế bên tắm, chợt ánh mắt anh thoáng nhìn qua thân ảnh đưa lưng về phía mình của cô, bước chân lui về, đẩy cửa phòng tắm ra, trực tiếp đi vào.
“Sao vậy?” Phương Trì Hạ đang chuẩn bị cởi áo bỗng nhiên ngẩn ra, thần kinh phản xạ có điều kiện muốn phòng bị.
“Cùng nhau.” Nhưng mà, Lạc Dịch Bắc lại chỉ là nhàn nhạt ném cho cô hai chữ, lập tức đi vào phòng tắm vòi sen.
Anh đêm nay tựa hồ không có ý đồ bất lương gì, chỉ đơn thuần muốn tiến vào tắm rửa mà thôi.
Điều này khiến cho Phương Trì Hạ có chút nhẹ nhõm.
Nhưng cho dù có là như vậy, hai người tắm như thế nào?
Cô cởi quần áo trước mặt anh, cặp mắt còn phải chịu đủ hình ảnh độc hại anh cầm vòi xả nước lên trên người?
“Lạc Dịch Bắc, anh đi ra ngoài trước đi, tôi rất nhanh là xong rồi.” Mắt nhìn thấy người đàn ông trong phòng tắm vòi sen đang lười nhác cởi quần áo, Phương Trì Hạ thử cùng anh đàm phán.
Lạc Dịch Bắc nhìn cũng không nhìn cô, vẫn không chút để ý như cũ mà cởi quần áo trên người mình.
Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, động tác cực kì chậm, giơ tay nhấc chân làm cho người ta có một loại cảm giác lười biếng không nói nên lời và tản mạn, đặc biệt có mỹ cảm thị giác.
Nhưng mà, Phương Trì Hạ lại không có tâm tình để thưởng thức.
“Vậy tôi đi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2008010/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.