Trên đường Phương Trì Hạ đi ra ngoài, trong lòng đều ấm áp dễ chịu, ánh mắt nhìn tiểu Tả cũng hiền hòa đi không ít.
Phương Trì Hạ cảm thấy, tiểu Tả chỉ là mồm miệng độc ác một chút, kỳ thực, đứa trẻ này rất tốt bụng rất ấm áp.
Tiểu Tả sau khi đẩy cô ra, dứt khoát ngồi ở bên cạnh lúc cô làm việc.
Phương Trì Hạ đối với nó vô cùng cạn lời, tay xoa xoa đầu của nó, "Đi chơi phần của em đi, đừng lo chỗ này, không sao đâu."
Tiểu Tả thật ra chính là thích dính lấy cô chơi đùa, không chịu đi cho lắm, sau cùng vẫn là bị một cuộc điện thoại của Lạc Dung Từ gọi về.
Phương Trì Hạ dõi mắt mhìn nó rời đi, thở dài da một hơi.
Tiểu Tả vừa đi, cô chí ít có thể thả lỏng một chút.
Ở bên ngoài làm việc không đến nửa tiếng, lại bị Lạc Dịch Bắc gọi vào trong.
Lạc Dịch Bắc nghiêng đầu nhìn sau lưng cô một cái, không phát hiện bóng dáng của tiểu Tả, kéo cô vào trong lòng của mình, lại bị cô động tác nhanh nhẹn mà tránh ra.
Lạc Dịch Bắc hơi liếc cô một cái, dường như có hơi bất mãn trước hành động của cô.
Đứng dậy, muốn đi đến vài bước, ngoài cửa, Lạc Ân Kỳ đột nhiên đẩy cửa đi vào.
Sự xuất hiện đột ngột, khiến Phương Trì Hạ ngẩn người, bất giác lùi về sau vài bước, kéo dài chút khoảng cách với Lạc Dịch Bắc.
Lạc Ân Kỳ nhìn thấy cô ở đây dường như có hơi bất ngờ, hòa nhã chào hỏi cô một cái, "Bé Hạ, châu chuyển đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2008101/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.