"Sáng sớm đột nhiên xuất hiện, cũng không có chút âm thanh? Eo tôi sắp gãy!". m thanh cô tràn đầy oán trách, ngược lại hỏa khí không nhiều lắm, chỉ rất bất mãn anh đột nhiên xuất hiện.
Kỳ thật Lạc Dịch Bắc thật không ngờ tới anh xuất hiện sẽ mang đến loại tình huống này, mày nhíu lại nhăn, vài bước đi qua, đỡ cô khỏi bậc thang ngồi xổm người xuống trước mặt cô: "Làm bị thương?".
Phương Trì Hạ không để ý đến anh, muốn chèo chống tự mình đứng lên, nhưng mà, còn chưa đứng thẳng, phần eo đau đến ngược lại hút khí, lại ngã ngồi trở về.
Lạc Dịch Bắc mày nhíu lại nhăn, ôm ngang cô đi đến một cái ghế dựa bên cạnh, ép cô ngồi ở trên người mình, kéo tay cô không cho bụm phía sau lưng nữa: "Rất đau?".
Phía sau lưng Phương Trì Hạ va chạm vào mặt đất, thắt lưng đau nhức cả khúc, biểu hiện trên mặt thoạt nhìn cũng cảm giác không được tốt cho lắm.
Anh hỏi như vậy, cô rất tự nhiên gật đầu.
Ai ngờ, Lạc Dịch Bắc lại thuận thế tiếp một câu: "Đau nhiều không? Buổi tối khi làm những chuyện kia có đau không?”.
Anh nói lời này mà mặt không đổi sắc, biểu tình cũng không chuyển đổi một chút, thoạt nhìn nghiêm trang.
Nghiêm trang điều, tình!
Trên mặt Phương Trì Hạ thoạt đỏ thoạt trắng, không còn lời nào để nói với anh
"Tự tôi xử lý là tốt rồi”. Đẩy anh ra, muốn đứng lên rời đi, rồi lại bị Lạc Dịch Bắc kìm trở về.
"Đi chỗ nào? Ngoan ngoãn ngồi đây!". Lạc Dịch Bắc một tay đẩy tay cô ra, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2008238/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.