Ting.
Cửa thang máy mở ra, Tiêu Lăng Dạ hướng thẳng phòng Lâm Quán Quán mà đi.
Trên hành lang.
Ánh đèn lờ mờ.
Dưới chân đột nhiên lảo đảo một cái.
Cúi đầu xuống, liền thấy chiếc điện thoại nằm ở trên thảm, thảm màu vàng sẫm, điện thoại màu vàng hồng, màu sắc hai thứ đồ này tương tự nhau, hơn nữa trong ánh đèn lờ mờ, vậy mà anh vẫn nhìn thấy.
Nhìn thấy điện thoại.
Ngực Tiêu Lăng Dạ đột nhiên nhảy dựng.
Điện thoại này…
Thật sự nhìn quen mắt làm sao.
Anh nhặt điện thoại lên, nhìn kỹ điện thoại, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Đây là điện thoại Lâm Quán Quán.
Không sai.
Lúc trước Duệ Duệ mất tích, điện thoại của cô dính nước mưa bị hỏng rồi, sau lại anh mua cho cô một cái.
Đây là cái anh tự mình chọn lựa.
Không có sai.
Điện thoại của cô sao lại rớt ở cửa phòng, chẳng lẽ là không cẩn thận làm rơi? Tiêu Lăng Dạ không dám nghĩ theo hướng khác.
Anh bước tới cửa phòng, không ngừng ấn chuông cửa.
“Leng keng —”
“Leng keng —”
“Leng keng —” Ấn rất nhiều lần, thế nhưng hoàn toàn không có người đáp lại! Đã xảy ra chuyện! Đây là suy nghĩ đầu tiên Tiêu Lăng Dạ nghĩ đến.
Mặt anh lạnh tanh, không cần suy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-tong-tai-hac-am/1591815/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.