Không đợi Tiêu Diễn phản ứng lại, cô ấy thoáng cái rời khỏi phòng bếp, nhanh chóng trở về phòng.
Aaaaal Chờ phục hồi tinh thần, Tiêu Diễn nhìn bát đầy dầu mỡ, điên cuồng, “Giản Ninhl!”
Hai mươi phút sau.
Tiêu Diễn giải quyết một chậu bát, nghiền răng nghiền lợi từ trong phòng bếp đi ra, “Tiểu Quán Quán, Giản Ninh thật sự quá đáng, chị nhìn hai tay em đi, tinh tế thon dài, trắng nõn như ngọc… tay em là tay làm việc nhà sao, Giản Ninh lại để em rửa chén, còn rửa một chậu lớn như vậy!”
Trong phòng khách.
Lâm Quán Quán nằm trên sô pha, gối lên đùi Tiêu Lăng Dạ, cô cầm kịch bản, một bên đối thoại với Tiêu Lăng Dạ, một bên hưởng thụ dịch vụ cho ăn của Tiêu Lăng Dạ.
Nghe được Tiêu Diễn oán giận, cô nháy mắt, “Ai bảo em trêu chọc Ninh Ninh nhà chúng ta trước, chỉ với cái miệng của em, Ninh Ninh chúng ta không băm nhỏ em, chị còn thấy bắt ngờ đó.”
Nói xong, Tiêu Lăng Dạ lại dùng tăm đâm một miếng táo, bỏ vào miệng cô.
“Có ngon không?”
“Ngọt!” Lâm Quán Quán nheo mắt lại, cô ngồi thẳng người, dùng tăm đâm một miếng táo, “Anh có muốn nếm thử không?”
Tiêu Lăng Dạ mỏ miệng ra.
Con ngươi Lâm Quán Quán chọt lóe, cô lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồ ly, cô không đem quả táo đặt vào miệng Tiêu Lăng Dạ, mà là thẳng người, ôm lấy cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-tong-tai-hac-am/210790/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.