Tử Thiêm liếc mắt sơ qua rồi dặn dò:
“Giữ hắn lại ba ngày, sau đó trục xuất hắn khỏi thành phố S”
Người đàn ông trung niên bên trong đánh đã rồi thì dừng tay một chút, mếu mó hỏi:
“Thiếu gia, tôi phải ở đây ba ngày hay sao?”
“Không cần, chú có thể đổi ca với Lâm Tinh.”
Nói xong, Tử Thiên hỏi Bạch Nhiễm:
“Em muốn ăn gì?”
Anh không quan tâm đến những tiếng rên đau đớn của Quý Thần, cũng chẳng màng bản thân đang đứng trong căn phòng chuyên dùng để nhốt kẻ thù đầy ẩm thấp, chỉ nghĩ đến chuyện ăn uống của VỢ.
Cô ấy vẫn chưa tăng được chút cân nào kể từ khi về đây.
Bạch Nhiễm rất vui vì sự quan tâm mà anh dành cho mình, cô mỉm cười, ôm cánh tay anh rồi nói:
“Đi thôi, buổi tối em muốn ăn hải sản.”
Hai người nhanh chóng rời khỏi căn phòng u ám đó, trước khi cánh cửa đóng lại, bên trong vẫn văng vẳng tiếng mắng chửi của Quý Thần.
Hắn đâu thể ngờ đối phương có thể xem thường luật pháp đến thế, bắt cóc và nhốt hẳn, cho ăn cơm khô, còn bị đánh bầm dập! Trong lòng hắn cực kỳ tức giận, chỉ muốn phanh thây xé xác Tử Thiêm và Bạch Nhiễm!
Người đàn ông đá vào bụng Quý Thần một cái, mắng:
“Kêu gào cái gì? May mắn cho chú mày là thiếu gia đã rửa tay gác kiếm rồi đó.”
Cũng vì hắn mà ông phải ở lại đây canh gác hết ngày, buồn chán muốn chết.
Buổi cơm hôm đó, Nam Cung gia mở party hải sản.
Nam Cung phu nhân ân cần hỏi han con dâu, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-yeu-nghiet/1702074/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.