Thôi thì tạm không nói nữa.
Ý nghĩ này xuất hiện trong nhiều ngày đêm sau đó.
Giống như mật ngọt sau vô số lần cãi vã, sau vụ ồn ào xem mắt lần này, Lý Từ cũng tưởng rằng họ sẽ tìm lại được trạng thái của mười năm trước.
Nhưng không.
Lịch làm việc bận rộn, lời hứa đầu năm của sếp rằng "cuối năm nhất định sẽ thăng chức tăng lương", áp lực tiền thuê nhà và sinh hoạt, việc nhà, rửa xe, quản lý tài chính, tiếp khách... quá nhiều thứ khác xâm chiếm cuộc sống của họ.
Không còn nhiều khoảng trống cho tình yêu.
Chỉ ấm áp được vài ngày, họ nhanh chóng trở lại trạng thái không còn gì để nói với nhau.
Có lẽ vì lần tiếp khách nào đó, Trình Chi Hành trả lời tin nhắn của Lý Từ chậm ba tiếng. Hoặc cũng có lẽ vì Lý Từ đã ngủ thiếp đi khi Trình Chi Hành đang chia sẻ cuộc sống của hắn với anh trước giờ ngủ.
Muốn chia tay nhưng không thể dứt, muốn yêu nhưng không còn sức.
Chết tiệt thật.
---
"Lý Từ..."
Ánh đèn trắng của bệnh viện chói mắt đến nỗi chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ khiến Lý Từ rơi nước mắt.
Anh nghĩ về rất nhiều chuyện cũ, lộn xộn, rời rạc, nhưng lại vô cùng sâu sắc.
Ký ức khiến anh chìm đắm đến mức không nghe thấy Trình Chi Hành gọi mình.
Mãi đến khi mu bàn tay Trình Chi Hành chạm vào cằm anh, lau đi một giọt nước mắt.
Như bị điện giật, cơ thể Lý Từ run lên dữ dội.
Phản ứng quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/parting-with-honour-tinh-that/2765922/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.