Chúng tôi về đến Long Island chỉ ngay sau Clarisse, nhờ vào sức mạnh di chuyển của các nhân mã. Tôi cưỡi trên lưng bác Chiron, nhưng chúng tôi không nói chuyện nhiều, đặc biệt không nói gì về Kronos. Tôi biết rất khó cho bác Chiron để nói với tôi. Tôi không muốn ép bác bằng nhiều câu hỏi. Ý tôi là, tôi từng gặp nhiều bậc phụ huynh đáng xấu hổ, nhưng Kronos – vị thần Titan xấu xa, kẻ muốn phá hủy cả nền Văn Minh Phương Tây thì sao? Đây không phải là loại ông bố mà bạn có thể mời tới trường trong ngày hội hướng nghiệp.
Khi chúng tôi về trại, các nhân mã nóng lòng muốn gặp thần Dionysus. Họ nghe được rằng ông ấy đã chuẩn bị một buổi tiệc đầy cuồng nhiệt nhưng họ đã thất vọng. Thần rượu không có hứng để tiệc tùng khi toàn bộ trại viên đều tập trung trên đỉnh Đồi Con Lai.
Trại đã phải trải qua hai tuần khó khăn. Khu nhà chứa các tác phẩm nghệ thuật và đồ trang trí đã bị thiêu rụi bởi sự tấn công của Draco Aionius (thứ mà gần như tôi có thể đoán bằng tiếng Latinh là "một con thằn lằn cực lớn, thở và thổi ra những thứ rác rưởi.) Các phòng trong khu Nhà Lớn tràn ngập người bị thương. Những đứa trẻ trong khu nhà thần Apollo – những người chữa bệnh tốt nhất – đang làm việc ngoài giờ để thực hiện sơ cứu. Tất cả mọi người trông kiệt sức và đầy thương tích khi chúng tôi vây quanh cái cây Thalia.
Khi Clarisse phủ Bộ Lông Cừu Vàng lên cành cây thấp nhất, ánh trăng như sáng hơn và chuyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/percy-jackson-tap-2-bien-quai-vat/108722/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.