"Em đứng lại đó cho chị!!!!"
"Vì cái gì chứ? Sao chị nổi giận? Điên rồi sao?"
"Em dám nói như vậy sao?"
Vương Y Dạ trừng trừng nhìn Liễu Hạ Vũ mà muốn ói một ngụm máu tức. Tên hỗn đản này bị nàng bắt gặp ở Sở cảnh sát đang thân mật cái gì đàn em! Nàng phi!!!!! Cái gọi là chỉ dạy bắn súng, là nắm tay nắm chân, gần đến vậy sao?
"Em nói cho rõ!"
"Em đã nói không có! Sao chị không tin em?"
Liễu Hạ Vũ cũng phát cáu với lão bà. Đã từng tuổi này còn ăn dấm chua dài hạn, mỗi lần Liễu cảnh quan có tiếp xúc với nữ nhân nào cũng bị lão bà soi mói đến từng cọng lông. Lần đó giúp đàn em Tề Đình học kĩ xảo bắn súng, không hiểu sao lão bà lại nhìn ra ôm ấp thân thiết. Thật tức chết nàng!
"Em!!!! Em giỏi thì cứ phủ nhận đi! Bước ra khỏi nhà!"
"Đi thì đi!"
Nói liền làm, Liễu Hạ Vũ một mạch bước ra khỏi cửa lớn Vương gia, leo lên xe lái đến Sở cảnh sát. Giờ này đã khuya, ven đường cũng không còn chỗ nào buôn bán để ghé vô ăn, đành qua đêm ở Sở cảnh sát thôi.
"Tiểu thư...Tiểu thư!!!"
Vương Y Dạ nhìn theo bóng lưng Liễu Hạ Vũ mà lòng chợt chua xót. Từ đó đến giờ cãi nhau, Liễu Hạ Vũ đều là người xuống nước trước, nhưng lần này hẳn là bỏ đi một nước không quay lại. Đầu nàng ong ong mấy tiếng, liền cảm thấy trước mặt một màn u tối, tri giác cũng dần mất đi.
------
Liễu Hạ Vũ ấm ức lấy áo khoác làm chăn ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pha-bang-ap-bach/394552/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.