Ánh chiều buồn buông thả khắp ban công. Xuyên khẽ lá chiếu xuống khuôn mặt của riêng tôi. Góc nào đó nơi tâm trí hiện lên hình ảnh của quá khứ.
Trong đêm mưa, mẹ ôm tôi chạy trong nước mắt. Đôi chân trần đã tứa máu màu cay nghiệt. Phía sau ấy là vampire của dòng tộc. Khởi xướng là ma vương quyền năng.
" Dừng lại đi , Quỳ Mị "
Đến khi đôi chân không còn bước được nữa. Bà mới nhấc nghẹn lòng trong nước mắt.
" Để con gái tôi yên. Xin ông đấy "
Người đàn ông gương mặt gai thép đưa đôi tay dơ bẩn vuốt tóc bà.
" Một đứa con mang dòng máu con người không có quyền được sống "
Thế rồi, mẹ ra đi. Tay bà ôm chặt tôi để bảo vệ. Máu nhuộm đỏ trên chiếc tã bọc kín cơ thể tôi. Và một người đàn ông đến mang đi tất cả. Ông ta để cho tôi quyền được sống.
Với một đứa trẻ mới sinh ra. Tôi không thể biết được quá khứ đó. Cho đến khi ông ấy kể lại
" Tôi muốn cô biết được quá khứ đau thương. Và để cô sống trong nỗi thù hận của chính bản thân mình "
Cả đời này, tôi chưa bao giờ quên ông ta
...
Mải miết trong quá khứ đau thương. Không ngờ rằng trời chiều đã tan biến. Một màu đen bao phủ nơi đây. Đã đến lúc tôi quay trở về.
Tuy nhiên. Góc nhỏ phía sân trường vang lên tiếng động lạ
" Mày không muốn sống nữa hả. Gan to thì nói với mẹ mày xem. Tao ày lìa cổ luôn đó. Liệu hồn mà lo cho cái tính mạng mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pha-le-trang-tinh-khoi/2655406/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.