Văn Âm cảm thấy nam nhân mang thể xác Ngự Phi Hồng này rất có ý tứ.
Hắn nguyên bản tưởng rằng kẻ này là người Ngự Phi Hồng chọn thế mạng.
Bởi vì muốn làm được việc trao đổi hồn phách hoàn mỹ không chút tỳ vết nào ít nhất phải có một người cam tâm tình nguyện.
Dựa theo tình hình hiện giờ mà xét, người tương đối hưởng lợi chính là Ngự Phi Hồng tạm thời tránh được một kiếp.
Văn Âm không phủ nhận bản thân mình đối với người hay việc trên cõi đời này đều mang ác ý.
Hắn thích phá hoại tất cả những thứ bảo thủ không chịu thay đổi, mặc kệ đó là mỹ thiện hay đáng ghê tởm.
Bởi vậy dù biết linh hồn dưới lớp da này không đúng, hắn vẫn cứ dùng cây mặt người phóng đại chấp niệm trong lòng đối phương, bỏ ra một miếng huyết nhục thúc đẩy người vẫn còn vùng vẫy ở bên lề vực thẳm rơi khỏi vách núi.
Nhưng mà, lúc người này một lần nữa đứng lên, hắn liền biết mình có trò vui mới đến.
"Ngự Phi Hồng" này tuy rằng chiếm một thân Kỳ Lân huyết thống, đến cùng lại không giống nhau.
So với Quả Túc vương vang danh trong lời truyền tụng, làm người bát diện linh lung (*) giỏi dùng trận pháp lẫn chiến thuật, kẻ này lại cô thẳng sắc nhọn như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ.
[(*) bát diện linh lung: người cơ trí linh hoạt dễ dàng thích nghi với mọi hoàn cảnh]
Hắn gỡ bỏ xiềng xích trên người còn lưu lại, ngay chỗ trật khớp cũng nhất nhất bẻ về vị trí cũ, trực tiếp kéo Văn Âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pha-tran-do/1567974/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.