[(*) Vị triển mi: thỉnh xem ý nghĩa cuối chương]
Xà yêu không có tên tuổi.
Hắn tuy rằng sinh làm yêu, nhưng ngay khi sinh ra liền gặp phải đại họa sát thân.
Mẫu thân liều mạng bảo vệ hắn, lại chưa kịp đặt cho hắn cái tên.
Mà hắn một mình ẩn trong lòng núi tham sống sợ chết cũng chẳng cần tên.
Đối với ý nghĩa của cái tên, là sau khi hắn thu dưỡng Hủy mới ý thức được.
Khi đó Xà yêu đã sớm trở thành Sơn Thần.
Nhưng hắn đối với hết thảy mọi thứ nơi này đều ôm cừu hận, từ sâu trong nội tâm kháng cự cung phụng hương hỏa của các thôn dân.
Nhưng mà sinh mệnh là thứ duy nhất mẫu thân để lại cho hắn, dù hắn có chán ghét nhân thế cỡ nào, cuối cùng cũng kiềm chế lại toàn bộ kích động.
Hắn tích tụ oán hận trong lòng, ngày qua ngày âm trầm u ám, làm Miên Xuân sơn hạ xuống một trận mưa dầm mấy ngày liền không dứt, không chỉ khiến lòng người xáo động, mà tinh ma mị trong núi dựa vào việc hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt để tu luyện cũng rơi vào tình huống khó xử.
Chúng tụ lại cùng nhau xì xào bàn bạc, cuối cùng cảm thấy Sơn Thần đại nhân có lẽ là tịch mịch, không bằng tìm cho hắn người bạn.
Thân phận thần linh khiến vô số nữ yêu muốn tự tiến cử chăn gối.
May là có lão thụ yêu vung vẩy chạc cây, đem đám gia hỏa gan to bằng trời đó lần lượt quét sạch từng kẻ.
Cuối cùng lão lựa trái chọn phải, chấm trúng một tiểu Thanh xà, để phi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pha-tran-do/1568274/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.