Tàu điện ngầm đông đúc chen chúc vào bảy giờ sáng ngày trong tuần, còn quầy thực phẩm ở siêu thị tấp nập vào lúc mười giờ ngày cuối tuần.
Trong đám đông xô đẩy ở siêu thị, một cô bé chân ngắn cố mở to đôi mắt loay hoay tìm kiếm bà của mình: “Bà nội… Bà nội…” Cô bé la lên vài tiếng vẫn không có ai đáp lại.
Xém chút nữa bị một người đẩy xe đẩy vội vã chạy ngang qua cán lên giày khiến cô bé sợ hãi lùi một bước về sau lại đụng phải kệ hàng hóa.
“Cẩn thận.”
Tiếng nhắc nhở nhẹ nhàng, tay khẽ vịnh thân mình đang lắc lư của cô bé.
Cô bé chưa kịp ổn định tinh thần, ngơ ngác nhìn người trước mặt.
Đó là một đôi mắt nâu, ngọt ngào như viên đường mật, ôn nhu mà vững vàng nhìn cô bé.
“Cháu à!”
Nhìn vẻ mặt mừng rỡ của cô bé nhào thẳng vào trong lòng bà lão, Vê Nghệ mỉm cười nhẹ rồi đẩy xe đi.
Ánh đèn siêu thị sáng bóng chiếu vào chiếc nhẫn kết hôn lấp lánh.
Đã mua đủ đồ trong xe đẩy, tối nay có thịt bò hầm cà chua, sáng mai có sandwich tôm trứng, còn cô chỉ cần một phần salad hoa quả là đủ rồi.
Trong lúc đợi tính tiền, bỗng nhiên Vệ Nghê thấy cách đó không xa có một đôi học sinh đang đi cùng nhau.
Nữ sinh muốn tay không ôm trái sầu riêng to tròn, nam sinh kia trở nên hoảng loạn ngăn cảnh cô nàng, sau đó đeo đôi bao tay vải cẩn thận cầm lấy trái sầu riêng trước ánh mắt cảm mến từ nữ sinh đó.
Nhưng bao tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phac-hoa-that-tat-nuong-tu/1664177/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.