Từ khi vào hang động, bọn họ chưa từng ra ngoài.
Sở Mộ Vân cố ý, còn Quân Mặc là không nhận ra.
Chuyện này cũng rất dễ hiểu, dù sao khi đắm chìm vào cuộc sống thoải mái thì người ta thường dễ dàng quên mất thời gian, đâu còn quan tâm mình đang ở đâu.
Mãi đến ngày thứ sáu, Sở Mộ Vân không thể không ra ngoài một lần.
Không phải vì thiếu thốn vật tư trong túi Càn Khôn mà là do trận pháp bên ngoài cần sửa chữa.
Ngày đầu tiên Sở Mộ Vân chỉ bố trí một kết giới đơn giản, nhưng không ngờ qua một đêm đã bị phá hủy...
Sở Mộ Vân đành phải ra ngoài bày trận, vẽ phòng ngự trận mạnh nhất, dùng bảy khối vạn linh thạch áp trận luân phiên.
Lần trước cũng đã nói rõ Vạn Linh Thạch quý như thế nào, tuy nhiên bảy viên đá treo đầy trời như thế cũng không duy trì nổi sáu ngày.
Linh cục cưng: "Kim ốc tàng Kiều thật không dễ, phòng tổng thống bảy sao cũng chưa đắt đến thế!"
*Có một truyền thuyết cực kì nổi tiếng về Trần Hoàng hậu, đó là Kim ốc tàng Kiều ( 金屋藏嬌 ),nghĩa là "nhà vàng giấu người đẹp".
Sở Mộ Vân: "10 điểm cho ẩn dụ này."
Linh cục cưng: ~(≧▽≦)/~
Sở Mộ Vân: "Nhưng Kim ốc tàng Kiều ít ra còn được nếm ngon ngọt, ta đây lại chỉ được nhìn không được ăn, không phải quá tệ sao?"
Linh cục cưng: "À..."
Sở Mộ Vân bổ sung: "Đợi nuôi lớn "Kiều", có khi y còn quay lại "tàng" ta."
Linh:...
Sở Mộ Vân: "Vì vậy cục cưng, ta với ngươi mới là chân ái."
Linh cục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phai-cau-hon-voi-bay-nam-nhan-lam-sao-bay-gio/1767487/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.