Dạ Kiếm Hàn hỏi một câu mà cả đời Lăng Huyền cũng không quên được.
Tuy y không biết nó có liên quan gì, nhưng trực giác mạnh mẽ lại khiến y đoán được có chuyện mà y không biết, hơn nữa còn vô cùng quan trọng.
Dạ Kiếm Hàn dẫn dắt y: "Nói nghe thử xem, có phải đó là một hang động vô cùng kín đáo không? Ở đấy từng xuất hiện chuyện khác thường? Ví dụ như một con quái vật chui lên từ dưới lòng đất?"
Tuy y dùng câu hỏi nhưng lại mang tính trần thuật.
Đừng nói đến Lăng Huyền bị y hỏi cho sững người, Sở Mộ Vân cũng ngơ ngẩn.
Linh cục cưng: "Trời đất ơi!! Chuyện này là sao vậy!!!" Σ(°ロ°|||)}!"
Sở Mộ Vân: "......"
Linh: "Cầu giải thích! Ký chủ đại đại mau giải thích xem chuyện gì đang xảy ra vậy!"
Sở Mộ Vân không nói gì. Sự thật rất đơn giản, Dạ Kiếm Hàn đã biết đến thuật Đại Hành thì đương nhiên biết tất cả, nhưng quan trọng là làm sao y biết được?
Lăng Huyền im lặng, tuy nhiên vẻ mặt y đã chứng minh mọi thứ.
Dạ Kiếm Hàn khẽ mỉm cười, môi mỏng lại thì thầm câu kia: "Thật đúng là tình sâu nghĩa trọng."
Lăng Huyền nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Dạ Kiếm Hàn, hỏi y: "Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào? Tại sao ngươi lại biết!"
Dạ Kiếm Hàn quay lại nhìn Sở Mộ Vân.
Sở Mộ Vân cũng đang nhìn y không chớp mắt.
Hai người nhìn nhau, tiến vào đôi mắt đối phương nhưng lại không thể nhìn thấu.
Dạ Kiếm Hàn hạ quyết tâm nói đến cùng: "Nếu ngươi muốn biết thì ta sẽ nói cho ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phai-cau-hon-voi-bay-nam-nhan-lam-sao-bay-gio/1767513/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.