Một lúc sau, Như Hoa mở mắt, ngạc nhiên nhìn thấy Bộ Lĩnh đang vận khí tu luyện. Nàng gật đầu: “So với Tiểu Phi nhà ta cũng biến thái như nhau”. Bỗng từ phía thiếu niên phát ra lực hút càng lớn, Hậu Thiên Khí tập trung vào nó như một cơn lốc nhỏ.
Như Hoa lập tức giải phong căn phòng. Phía bên ngoài, người nhận ra đầu tiên là Lạc Vũ, nhưng hắn không động. Âu Dạ ngạc nhiên thầm nghĩ: “Nhanh như vậy đã chữa trị xong, chẳng lẽ Huyền Âm Chỉ của Phí Lão Ma tụt dốc rồi, hoặc thực lực cô gái kia quá mạnh.”
Trần Hiểu vội vảng đẩy cửa phòng, nhìn thấy cơn lốc Hậu Thiên Khí bao quanh Bộ Lĩnh thì cười lớn:
- Ha ha, hay lắm, đã sắp đột phá Nhất Trọng Thiên, không uổng công chúng ta tài bồi.
Ngô Xương Văn tay cầm chén rượu cứng ngắc: “Không biết Ngô Vân đã đột phá chưa, trong một đoàn đội việc cân bằng thực lực là rất quan trọng, nếu không sẽ thành quân tốt thí mạng.”
Lạc Phi lon ton chạy đến, tay kéo theo Tiểu Cơ Nhi:
- Đâu, đột phá đâu, ta cũng muốn đột phá.
Tiểu Cơ Nhi bĩu môi:
- Ca ca xấu, người ta đã đột phá rồi a, ca ca còn chưa đột phá nữa.
Lạc Phi đổ mồ hôi đầy đầu:
- Ta đợi khi nào muội đột phá sẽ đột phá.
- Ta đã đột phá được 1 tháng rồi, ca ca xấu chỉ biết thổi da bò a. - Cô bé bật cười khanh khách.
Lạc Phi đen mặt, Tiểu Cơ Nhi cười chảy cả nước mắt.
Ầm, luồng khí tản ra, một bóng đen từ trong đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pham-nhan-lo/278466/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.