Trì Nguyệt không cho rằng Kiều Đông Dương tình cờ xuất hiện ở đồn cảnh sát.
Trên đường đi, thật ra cô cũng đang lo lắng Kiều Đông Dương sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng gì đó với cô, có khi nào lại muốn cô chuyển nhượng tư liệu khách hàng trực tuyến của cửa hàng trực tuyến hay không. Nếu anh ta hỏi, cô nên trả lời thế nào? Thế nhưng Kiều Đông Dương không hề đề cập đến việc tư liệu, đưa bọn họ đến bên ngoài căn phòng thuê trên đường Hàng Không, lại có vẻ muốn đưa các cô lên lầu.
"Được, được, hành lang nhà chúng tôi rất tốt, cảm ơn anh Kiều."
Vương Tuyết Nha lập tức nói một câu bán đứng cô.
Hôm nay cái tên này rất khác thường, thường xuyên làm theo ý mình.
Trì Nguyệt liếc mắt ra hiệu với cô ấy: "Sao lại làm phiền anh Kiều..."
Kiều Đông Dương: "Không phiền."
Vương Tuyết Nha: "Cùng trường mà, không sao cả, Nguyệt Quang Quang, có phải cậu đã quên mất ngày đó có một sinh viên nữ ở tầng dưới nhà chúng ta đã bị người ta theo dõi hay không? Mình rất sợ..."
Trì Nguyệt: "..."
Cô chủ Vương uống nhầm thuốc à?
Có phải cô ấy coi trọng Kiều Đông Dương rồi không? Vì vậy mấy mới tỏ ra tích cực như vậy?
Trì Nguyệt nghĩ như vậy, không tiện cứng rắn từ chối nữa.
Chẳng may là hoa đào của Tiểu Ô Nha thì sao?
Cô hừ lạnh, đi vào trong.
Kiều Đông Dương chắp tay, nhìn sống lưng thẳng tắp của cô: "Hàng hóa trong cửa hàng trực tuyến của các cô đều được để ở đây?"
Vương Tuyết Nha: "Đúng vậy, chúng tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-1-det-ngan-ha-cho-em/1380339/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.