Trì Nguyệt không nhúc nhích. Cô không tức giận, không đáp lại. Đối mặt với vẻ mặt mỉm cười lười biếng trêu tức của Kiều Đông Dương, thậm chí cô còn không có vẻ lo lắng và căng thẳng của một cô gái bị đàn ông đùa giỡn bằng lời nói. Cô thản nhiên nhìn Kiều Đông Dương, chậm rãi liếc qua liếc lại trên người anh, đôi mắt trong veo ấy lại khiến Kiều Đông Dương nghẹt thở.
"Khụ!"
Anh chậm rãi thu lại nụ cười, khép quần áo lại.
"Là cô không sờ đấy nhé, đừng nói mình bị thiệt thòi!"
Dưới cái nhìn chằm chằm của Kiều Đông Dương, Trì Nguyệt đột nhiên giơ tay ra chạm vào khuôn mặt anh.
Không có bất kỳ cảm xúc nào mà động tác này nên có, dường như cô chỉ đang nghiên cứu một thứ gì đó, thậm chí lông mày còn không nhíu lại...
Kiều Đông Dương nhìn đôi mắt trong veo như suối nước của cô, trong cổ như mắc kẹt một cục xương.
Lúc này anh không thể suy đoán Trì Nguyệt đang nghĩ gì khi sờ mặt anh, điều duy nhất anh hiểu rõ là, cô làm vậy không phải vì yêu thích.
Kiều Đông Dương yên lặng mấy giây rồi lúng túng cười: "Được rồi, hoà nhau..."
Anh muốn gạt tay cô ra thì tay cô lại đột nhiên trượt xuống, dừng lại trên cằm anh.
Kiều Đông Dương cứng đờ, nhìn cô như đang gặp quỷ.
Cô không chỉ sờ thật mà con sờ vô cùng nghiêm túc. Cứ như đang sờ một miếng thịt heo ngoài chợ, vừa sờ vừa tính toán giá cả và chất lượng của nó.
Trước ánh mắt bình tĩnh không hề sợ hãi của cô, Kiều Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-1-det-ngan-ha-cho-em/1380411/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.