Sau khi quay về từ nhà hàng lẩu, Kiều Đông Dương lại nhìn chằm chằm vào bài viết của Trì Nguyệt. Chỉ có hai hàng chữ ngắn ngủi nhưng anh đã nhìn đi nhìn lại vô số lần, lại còn không nói câu nào khiến trợ lý Hầu cảm thấy rất buồn bực. Boss đang muốn chia sẻ bài viết nhưng không biết phải viết thêm như thế nào sao?
"Anh Kiều, anh định trả lời việc này thế nào?"
Trợ lý Hầu không dám tùy tiện suy đoán suy nghĩ của ông chủ, đành phải cẩn thận dò hỏi.
Kiều Đông Dương quay sang: "Không cần trả lời."
Hả? Nếu không trả lời thì anh nhìn lâu như vậy làm gì chứ?
Trợ lý Hầu nhíu mày: "Việc này đang rất ồn ào, mọi người đều đang đợi phản ứng của anh..." Ngay cả anh ta cũng lén mở tài khoản phụ tag Kiều Đông Dương, hỏi anh có ý kiến gì với bài viết của cô Trì, chứ đừng nói đến người khác.
Thế nhưng, suy nghĩ của ông chủ lại không giống với người bình thường.
Kiều Đông Dương hừ lạnh, lại nói lập lờ nước đôi: "Không trả lời là cách đáp trả tốt nhất."
"... Hả?"
Anh có ý gì? Trợ lý Hầu muốn hỏi, nhưng vừa mở miệng ra đã thấy khuôn mặt tối tăm của Kiều Đông Dương, lại từ bỏ.
"Dù sao với chỉ số IQ của tôi thì rất khó để hiểu được."
Kiều Đông Dương thản nhiên liếc nhìn anh ta: "Liên lạc với Trịnh Tây Nguyên, để cậu ta điều tra xem người đứng sau tài khoản tiếp thị dẫn dắt chuyện lần này là ai."
Trịnh Tây Nguyên làm truyền thông, đã hiểu rõ việc này như lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-1-det-ngan-ha-cho-em/1380512/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.