Edit + beta: Iris
Thâm Tụng nhìn nam tử lục y đi xa, lặng lẽ nhìn Ô Nhược, nói thầm: "Sao thời đại này nam nhân đều đẹp như vậy, đẹp hơn cả đám nữ nhân ở tầng mười tám."
Dung mạo hai người không phân cao thấp, người trước như thanh liên, tiên phong đạo cốt, trần dật phiêu phiêu, người sau thì khác, khi thì như đóa hoa thủy tiên băng thanh ngọc khiết, khi thì như mẫu đơn kiều diễm động lòng người, khi thì như hoa cúc tươi sáng thanh lịch, luôn làm người khác cảm thấy kinh diễm.
Tuyển Hành liếc Thâm Tụng một cái: "Ngươi nói thầm cái gì đó?"
Thâm Tụng lắc đầu: "Không có gì."
Ô Nhược đá nhẹ vào tiểu tặc dưới đất, cười lạnh: "Dám trộm túi tiền của Thâm Tụng đại nhân, muốn chết đến vậy sao? Tuyển Hành đại nhân, ngươi nhắc lại kết cục của kẻ trộm túi tiền của chúng ta lần trước đi?"
Lần trước? Thâm Tụng hoang mang, lần trước có người trộm túi tiền của bọn họ hả? Sao hắn không biết gì hết?
Ánh mắt Tuyển Hành dao động, cong môi: "Ta chặt tứ chi của hắn cho sói ăn rồi."
Thâm Tụng: "..."
Bọn họ hung tàn đến thế sao?
Tiểu tặc nhanh chóng quỳ xuống van xin: "Ba vị đại nhân tha mạng a, tiểu nhân trên có mẹ già dưới có con thơ, mới bất đắc dĩ bị ép làm chuyện ăn cắp, coi như tiểu nhân lần đầu vi phạm mà tạm tha cho tiểu nhân đi mà."
Ô Nhược nói: "Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-2-phe-the-trung-sinh/1895007/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.