Edit + beta: Iris
Sáng hôm sau, Ô Nhược thấy Cức Hi mặc áo cổ cao vẫn không che được ấn ký màu tím, không khỏi cười to chọc Dạ Ký: "Ta kêu ngươi sau khi kiểm tra cơ thể Cức Hi xong thì đến báo cho ta biết, kết quả làm ta đợi cả một buổi tối vẫn không thấy ngươi tới."
Câu này là cậu nói giỡn, sau khi biết Dạ Ký sẽ không tới, cậu liền ôm nam nhân của mình đi ngủ.
Cức Hi vẻ mặt vừa giận vừa thẹn trừng mắt Dạ Ký, hừ nhẹ một tiếng, cúi đầu ăn cháo.
Dạ Ký nhếch khóe miệng: "Trên người hắn không có phù ấn."
"Nói vậy là chúng ta đoán sai sao." Ô Nhược suy nghĩ chút lại hỏi: "Sau đợt đó thì thân thể Cức Hi còn xuất hiện tình trạng khó chịu hay ngất xỉu không?"
Cức Hi vội cướp lời Dạ Ký, nói: "Không có."
Khóe miệng Dạ Ký lại cong thêm một phần.
Ô Nhược nhìn Cức Hi, lại nhìn Dạ Ký, dường như hiểu được gì đó, nở nụ cười ý vị thâm trường với Cức Hi.
Khuôn mặt tuấn tú cao ngạo của Cức Hi hơi hồng lên, xấu hổ trừng mắt Ô Nhược, nhanh chóng uống hết cháo rồi đứng dậy nói: "Ta về ngủ bù đây."
Ô Nhược cười khẽ.
Dạ Ký hỏi: "Mấy đứa Dạ Cức đã về chưa?"
"Bọn nó chơi đến giờ sửu mới chịu về, bây giờ đang ngủ ở trong phòng, đến giờ cơm trưa thì ta sẽ gọi bọn nó dậy."
Dạ Ký gật đầu, cũng đi về phòng ngủ bù với Cức Hi.
Tối cùng ngày là đến trận tỷ thí của thuật sư cửu giai. Mấy người Ô Nhược bồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-2-phe-the-trung-sinh/1895036/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.