Gió đêm phơ phất, Ngư Hi ngồi trong xe, điều hòa mở thấp, không mặc áo khoác cũng không cảm thấy lạnh, Chung Thần thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy sắc mặt cô hơi ngưng trọng, đôi khi rũ mắt xuống, không biết đang nghĩ gì.
Từ sau khi gọi cho Giang tổng, cô vẫn im lặng, nửa câu cũng không nói.
Chung Thần thấy đã sắp đến chung cư, rốt cuộc nhịn không được, hỏi: "Hi Hi, chị sao thế?"
Ngư Hi hoàn hồn, mở miệng: "Không có gì."
Cô tựa lưng vào ghế: "Bao giờ đến."
Chung Thần nhìn phía trước: "Còn mấy phút nữa, nếu chị mệt cứ nghỉ một lát đi, lúc nào đến em gọi."
Ngư Hi gật đầu nhẹ đến không thể nhận ra, trong bóng tối trên xe, Chung Thần chỉ có thể miễn cưỡng nhìn hình dáng ngũ quan của cô, hai mắt đã khép lại, đầu nghiêng sang một bên, mái tóc dài che khuất nửa khuôn mặt, không biết đang ngủ hay đang thức.
Trong xe nhất thời yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng còi thỉnh thoảng vang lên bên ngoài.
Ngư Hi không ngủ, cô đang suy nghĩ về lời thầy Trình nói, còn có khoảng thời gian Giang Tĩnh Bạch thay đổi, còn chưa sắp xếp manh mối đã nghe được tiếng gọi của Chung Thần: "Hi Hi, đến rồi."
Đèn trong xe mở lên, Ngư Hi ngồi thẳng dậy, mở cửa xe bước xuống.
Chung Thần muốn xuống cùng, Ngư Hi quay đầu: "Về sớm chút đi. Sáng mai đến đón chị."
Chung Thần ngồi trong xe: "Chị lên một mình được không?"
Ngư Hi cười: "Yên tâm đi, không sao đâu."
Chung Thần đành gật đầu: "Em đi đây, chị nhớ nghỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-cuu-tat-hop/1062083/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.