Doãn Nhã hoàn toàn không ngờ Thương Lan Yên lại xuất hiện vào lúc này, và càng không nghĩ tới nàng ấy sẽ yêu cầu cùng mình ra ngoài.
Cô hối hận vì vừa rồi không nói thật. Giờ mà đổi giọng thì e rằng đã muộn, đại phản diện chắc chắn sẽ nghi ngờ lý do dối trá của cô. Doãn Nhã chỉ còn cách làm ổn định nàng ấy trước, rồi sau đó sẽ tìm cách liên hệ Sầm Tưởng để hẹn gặp vào dịp khác.
Lấy lại bình tĩnh, Doãn Nhã nói: "Được thôi, nhưng cô phải theo sát tôi. Phố xá và trung tâm thương mại của nhân tộc rất lớn, lần đầu đi rất dễ lạc đường."
Thương Lan Yên không đáp lời. Nàng cong ngón tay không biết bấm một cái quyết gì, chiếc băng rua biến mất một thời gian bỗng nhiên xuất hiện trên tay nàng. Ngay giây sau, nó thay đổi hình dạng, hóa thành một chiếc khăn quàng cổ lông xù màu xanh đen dày cộp.
"Đeo vào đi," Nàng dùng linh lực nâng khăn quàng cổ đưa tới trước mặt Doãn Nhã.
"...
Chiếc băng rua này cũng không phải vật tầm thường. Nó chính là "Phược Thần Lăng" do nhị trưởng lão của tộc giao nhân dốc hết tâm huyết, tốn hơn trăm năm để luyện chế thành, và cũng là một trong những "cống phẩm" mà Thương Lan Yên nhận được từ thời niên thiếu.
Còn về công dụng của chiếc băng rua này... chỉ cần nhìn tên là hiểu ngay.
"Sao vậy, sợ ta dùng nó quấn cổ ngươi à?" Thương Lan Yên vừa đùa vừa thật hỏi.
Doãn Nhã bừng tỉnh, vội vàng lắc đầu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-dien-cua-toi-xuyen-khong/2884755/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.