Sau khi đưa Sầm Tưởng về nhà, Doãn Nhã đi thẳng vào phòng ngủ, lấy ra con cá heo béo ú đã bị cô dấu kỹ.
"Thật ra sáng nay nó vẫn còn bày trên bồn tắm," Doãn Nhã nhìn về phía phòng vệ sinh, lúc nói câu này, cô cảm thấy hai gò má mình lại bắt đầu nóng lên, "Nhưng tao không muốn nhìn thấy nó khi không cần dùng."
"Không sao đâu, tao bình thường dùng xong cũng cất đi mà," Sầm Tưởng không để ý chuyện này, đi vào phòng vệ sinh rửa tay xong, nhận lấy con cá heo béo ú cẩn thận quan sát. Vừa nhìn cô nàng vừa tặc lưỡi liên tục: "Ồ, mày tiêu tiền cũng đáng thật đấy, nhiều chức năng ghê!"
"Thôi đừng nói nữa!" Doãn Nhã lấy mu bàn tay che mắt lại, nhăn mày: "Tối qua tao đã dùng cái đồ chơi này để giúp Thương Lan Yên!"
"Giúp thế nào, tiện thể biểu diễn luôn được không?" Sầm Tưởng nâng con cá heo béo ú lên, hứng thú hỏi.
Bốn mắt nhìn nhau, Doãn Nhã liền đoán được ý đồ của Sầm Tưởng. Dù là người mới, rốt cuộc đã thực hành hay chưa, và đã thực hành ở vị trí nào, người có kinh nghiệm chắc chắn có thể nhìn ra ngay.
Doãn Nhã khẽ thở dài, sảng khoái đáp "Được thôi", nhận lấy con cá heo béo ú, đứng cạnh bồn tắm lớn. Cô vừa hồi tưởng lại trải nghiệm tối qua, vừa biểu diễn cho Sầm Tưởng xem.
-
11 giờ 30 phút, Thương Lan Yên vừa tan tầm thuấn di về nhà, chỉ nghe thấy từ hướng phòng vệ sinh vọng ra hai giọng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-dien-cua-toi-xuyen-khong/2884795/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.