Thương Lan Yên bất ngờ không tiếp lời, chỉ nhìn Doãn Nhã một cái rồi quay người ra khỏi phòng ngủ.
Doãn Nhã vội vàng đặt chiếc gối ôm cá heo xuống, nhanh nhẹn trèo xuống giường tầng đuổi theo.
"Tối nay ăn lẩu chị đi không?" Nàng đuổi kịp Thương Lan Yên hỏi. "Vẫn là cùng Nhị Tưởng và đàn chị Vân."
"Đi." Thương Lan Yên tiện miệng trả lời, ngồi xuống trước bàn máy tính, có chút hiếu kỳ nhìn màn hình máy tính: "Đang sáng tạo thế giới mới à?"
"Đúng vậy," Doãn Nhã gật đầu, kéo ghế sofa bên cạnh lại gần nàng, nắm chặt chuột nhấp tới nhấp lui trong văn bản. "Cuốn này em định viết truyện sảng văn thuần túy ở thành phố Thành Đô, nữ chính đi theo con đường sự nghiệp, thành công rực rỡ. Nam chính thì có bối cảnh vững chắc, khả năng tài chính và quan hệ rộng."
Thương Lan Yên nghiêm túc xem xét kỹ hơn vài lần rồi lại lắc đầu: "Không đủ sảng."
"... Sao?" Doãn Nhã sững sờ, mờ mịt nhìn nàng, vô thức hỏi: "Cụ thể là chỗ nào không đủ?"
"Chèn ép quá mức." Thương Lan Yên chỉ vào một đoạn cốt truyện: "Lối viết trước ức sau dương¹ tất nhiên có thể, nhưng nếu chèn ép quá mức, chưa kịp vả mặt đã khiến độc giả bỏ cuộc. Huống hồ, tình tiết vả mặt sau này của em cũng chưa thể hiện đủ độ sảng."
" T rước ức sau dương" là lối viết mà ở phần đầu tác giả kìm nén cảm xúc, nêu ra những điều tiêu cực, khó khăn, bất lợi, để rồi ở phần sau (sau) bật lên, phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-dien-cua-toi-xuyen-khong/2884814/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.