8h sáng Lâm Tử Vận ôm Diệp Tuệ Linh đắm chìm ở trong giấc ngủ, hôm nay cả hai không đi làm, hôm qua Diệp Tuệ Linh còn nói với cha mẹ tuần này không về, cho nên hai người bình yên, vô sự.
Đột nhiên một trận chuông di động đánh vỡ sự bình yên, là của Lâm Tử Vận. Diệp Tuệ Linh thoải mái say giấc ở trong lòng Lâm Tử Vận nhíu nhíu mày, nàng nhẹ nhàng đẩy cánh tay Lâm Tử Vận, quay lưng đi, tiếp tục ngủ.
Lâm Tử Vận mơ mơ màng màng, mở mắt ra, nhìn trần nhà, có chút không vui nhíu mày, ngồi dậy, buồn bực nhìn di động đang reo inh ỏi, nghi hoặc, ai vậy, sáng sớm đã nhiễu nhân thanh mộng rồi.
Di động không ngừng vang, Lâm Tử Vận nhấc chăn, hai chân thon dài hoàn mỹ đi ra, sau đó mang dép lê, lười nhác đi về phía di động, trên người cô chỉ mặc áo ngủ màu đen mỏng tanh, chỉ cần cẩn thận một chút là có thể nhìn ra được, nội bộ kỳ thật cái gì cũng không mặc. Áo ngủ mềm mại nửa che nửa đậy hiển lộ đường cong xinh đẹp, thật sự là gợi cảm mà. Người ta nói phụ nữ vừa tỉnh ngủ là xinh đẹp nhất, có lẽ hơn phân nửa là cùng trang phục có quan hệ a.
Lâm Tử Vận hờn giận cầm di động nhìn, là Tàng Huyền Thanh, điều này khiến Lâm Tử Vận thanh tỉnh vài phần, đối với Tàng Huyền Thanh, bất kể là Lâm Tử Vận hay Cố Dao, trong lòng luôn tồn tại một phần kính trọng. Bắt máy, thanh tuyến Lâm Tử Vận khàn khàn: "Alô, đại tỷ à,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-ngoai-yeu-nhieu/1721844/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.