Miêu tổng viết H rất nhân văn, không như ai kia họ Hiểu tên Bạo =))))
Hôn sâu chỉ là khúc nhạc dạo, nếu đình chỉ vào thời khắc này có phải là rất vô nhân đạo? Cho nên, vũ khúc phải tiếp tục, hơn nữa cần đầu nhập thêm, cần mãnh liệt thêm.
Cố Dao bởi vì Sở Thanh Phong đột nhiên hành động, trong cổ họng cô tràn ra ngâm khẽ, Sở Thanh Phong nghe được, nàng không đình chỉ ly khai miệng Cố Dao, ánh mắt ẩm ướt tràn ngập dục vọng, vọng nhìn Cố Dao đồng dạng say mê, nàng khêu gợi khàn khàn khinh than: "Cố Dao, tôi yêu em."
Chỉ một câu, liền dễ dàng đánh nát sự mất tự nhiên của Cố Dao, kích phát tình yêu của cô đối với Sở Thanh Phong, kích phát dục vọng, nhờ Sở Thanh Phong chỉ dẫn cô rất thỏa mãn rất khoái nhạc, cũng hi vọng Sở Thanh Phong có thể giống cô.
Sở Thanh Phong tiếp tục động tác, nàng không hôn môi Cố Dao nữa, nàng muốn nhấm nháp những địa phương khác, nàng hôn cả người cô sau đó chui đầu vào cổ cô, nơi đó da thịt uyển chuyển bạch ngọc, còn có một cỗ hương khí làm người mê say. Sở Thanh Phong thở hào hển mang theo khí tức nóng bỏng, thật sâu mút vào, lưu lại đóa đóa màu đỏ, giống như mân côi.
Cố Dao lạc vào hỏa nhiệt hây hẩy cùng sự mút mát thâm tình của Sở Thanh Phong, ở bụng nổi lên một mồi lửa, sau đó lửa kia lan tràn toàn thân, nóng rực khiến cô khó nhịn ẩn nhẫn, làn da hiện lên một tầng ửng đỏ, từng tiếng ngâm khẽ dẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-ngoai-yeu-nhieu/1721917/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.